Summary
View original tweet →Sự Trỗi Dậy Và Sụp Đổ Của Kodak: Bài Học Đắt Giá Về Đổi Mới Và Thích Nghi
Trong lịch sử kinh doanh, hiếm có câu chuyện nào vừa "cay đắng" vừa đáng suy ngẫm như Kodak—một công ty từng là biểu tượng của sự sáng tạo, nhưng cuối cùng lại tự "toang" vì sợ hãi và những tính toán sai lầm. Thread trên Twitter của @Founder_Mode_ đã tóm gọn hành trình từ đỉnh cao đến vực thẳm của Kodak, và đây là một lời nhắc nhở mạnh mẽ rằng: không thích nghi thì chỉ có "hết vai".
Thread mở đầu bằng một tiết lộ "sốc tận óc": Năm 1975, một kỹ sư của Kodak tên Steve Sasson đã phát minh ra chiếc máy ảnh kỹ thuật số đầu tiên trên thế giới. Nghe "xịn sò" vậy mà các sếp lớn của Kodak lại phán một câu xanh rờn: “Nghe hay đấy, nhưng đừng nói cho ai biết nhé.” Lý do? Họ sợ công nghệ này sẽ "dập" luôn mảng kinh doanh phim chụp ảnh đang hái ra tiền của mình. Và thế là, Kodak tự tay "chôn" phát minh có thể thay đổi cả ngành công nghiệp 



Kodak từng là "ông trùm" của sự đổi mới. Thành lập năm 1888 bởi George Eastman, công ty này hứa hẹn sẽ "đưa nhiếp ảnh đến mọi nhà" với slogan: “Bạn chỉ cần bấm nút, mọi thứ còn lại để chúng tôi lo.” Đến thập niên 1980, Kodak chiếm tới 80% thị phần phim chụp ảnh ở Mỹ, chứng minh vị thế "bá chủ"
Nhưng thành công quá lâu lại khiến họ "ngủ quên trên chiến thắng". Mô hình kinh doanh "bán dao cạo, kiếm tiền từ lưỡi dao" (bán máy ảnh giá rẻ, kiếm lời từ phim và dịch vụ tráng rửa) của Kodak hiệu quả cho đến khi cuộc cách mạng kỹ thuật số bắt đầu 


Khi máy ảnh kỹ thuật số ngày càng ngon nghẻ và người dùng bắt đầu thích sự tiện lợi của công nghệ này, Kodak lại "chùn tay". Họ sợ rằng nếu chuyển sang kỹ thuật số, doanh thu từ phim sẽ "bay màu". Trong khi đó, các đối thủ như Canon và Sony thì chẳng ngán gì, lao vào đổi mới và nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường 
Những nỗ lực "chữa cháy" của Kodak, như sản phẩm Photo CD, lại quá chậm và không đúng ý người dùng 



Rồi đến năm 2007, "cú đấm chí mạng" mang tên iPhone xuất hiện. Smartphone biến nhiếp ảnh thành thứ mà ai cũng có thể làm được, và Kodak thì hoàn toàn "đuối sức" trong cuộc đua này
Đến năm 2012, Kodak chính thức nộp đơn phá sản, một kết cục buồn cho một thương hiệu từng là biểu tượng của sự sáng tạo 


Nguyên nhân khiến Kodak "toang" thì nhiều, nhưng cốt lõi là họ quá bám víu vào quá khứ, sợ thay đổi và không nhìn ra hướng đi của thị trường. Văn hóa công ty "ngại đổi mới" đã bóp nghẹt sự sáng tạo, khiến họ bỏ lỡ hàng loạt cơ hội. Trong khi Kodak cứ ôm khư khư phim chụp ảnh, các đối thủ như Canon và Sony đã "lên đồ" với công nghệ kỹ thuật số, sẵn sàng cho tương lai 

Câu chuyện của Kodak là một bài học "xương máu" về sự nguy hiểm của việc tự mãn và tầm quan trọng của việc dám thay đổi. Như thread kết luận: thành công dễ khiến người ta "ngủ quên", mà ngủ quên thì chỉ có "hết vai". Thất bại của Kodak trong việc thích nghi với thời đại kỹ thuật số là lời nhắc nhở cho mọi doanh nghiệp: “Không dám liều thì chỉ có tụt hậu” 

Sau khi phá sản, Kodak đã cố gắng "làm lại cuộc đời" bằng cách tập trung vào in ấn kỹ thuật số thương mại và phim điện ảnh, đồng thời cấp phép thương hiệu cho các sản phẩm khác 
Thú vị là, nhu cầu về phim chụp ảnh truyền thống gần đây lại tăng, khiến Kodak phải mở lại nhà máy sản xuất phim để phục vụ thị trường ngách này


Cuối cùng, di sản của Kodak không chỉ là câu chuyện về sự trỗi dậy và sụp đổ của một công ty, mà còn là tấm gương phản chiếu những bài học lớn về đổi mới, thích nghi với thị trường và tầm nhìn chiến lược. Trong thế giới ngày càng số hóa, bài học từ hành trình của Kodak vẫn còn nguyên giá trị: muốn sống sót và phát triển, phải biết "xoay chuyển" và dám thay đổi.